Truyện tôi đi hút hầm cầu nghe có vẻ hài hước, nhưng thực ra lại là một trong những trải nghiệm khiến tôi “ngộ ra” nhiều điều. Bạn sẽ không tin được những gì tôi thấy, nghe và cảm nhận chỉ trong vài giờ ngắn ngủi. Một hành trình “lặn sâu” đúng nghĩa – cả thể chất lẫn tâm hồn.
Nghề hút hầm cầu – Công việc âm thầm giữ cho thành phố sạch đẹp
Không ai lớn lên với ước mơ trở thành người hút hầm cầu. Tôi cũng vậy. Nhưng cuộc sống có những ngã rẽ bất ngờ. Và tôi chọn gắn bó với nghề này – một công việc lặng thầm, chẳng bóng bẩy, nhưng lại mang đến giá trị không thể đong đếm cho cộng đồng.
Công việc bị hiểu lầm nhiều nhất
Nhiều người nghe đến “hút hầm cầu” là nhăn mặt, né tránh, thậm chí buông lời coi thường. Họ chỉ nhìn thấy cái bề ngoài: bẩn, hôi, vất vả. Nhưng ít ai hiểu rằng, nếu không có chúng tôi – những người xử lý chất thải, thì thành phố này sẽ chìm trong mùi xú uế, cống rãnh tràn lan, bệnh tật khắp nơi.
Chúng tôi là người xử lý các vấn đề mà không ai muốn đối mặt. Từ bồn cầu tắc, hầm chứa đầy, đến đường ống nghẹt… mọi thứ đều cần sự can thiệp kỹ thuật, kiên nhẫn và cả… tinh thần thép. Công việc này không chỉ cần sức lực, mà còn cần kiến thức và kỹ năng thực tế.
Không chỉ là “hút” – mà là giữ cho thành phố “sống”
Bạn có thể nghĩ rằng công việc của tôi chỉ là hút chất thải. Nhưng thực ra, tôi là người góp phần giữ gìn vệ sinh môi trường. Mỗi lần xử lý xong một hầm cầu, một hệ thống cống ngầm, là tôi lại giúp hàng chục, hàng trăm người tiếp tục có cuộc sống sạch sẽ, an toàn hơn.
Hút hầm cầu giờ không còn là chuyện dùng tay móc ống như xưa. Chúng tôi có máy móc chuyên dụng, xe bồn hiện đại, đồng phục bảo hộ, khẩu trang lọc khí, và cả camera nội soi đường ống. Nghề này đang được chuyên nghiệp hóa, nâng tầm thành dịch vụ kỹ thuật – dù vẫn âm thầm phía sau ánh đèn đô thị.
Tôi tự hào vì công việc mình làm
Tôi đã từng xấu hổ. Nhưng rồi tôi thấy mình đang làm điều có ích. Tôi giúp các gia đình tránh cảnh nước trào, mùi hôi nồng nặc. Tôi góp phần ngăn ngừa bệnh tật. Tôi bảo vệ môi trường sống. Vậy thì tại sao phải ngại?
Tôi tự hào khi khoác lên mình bộ đồ nghề, leo lên chiếc xe hút công suất lớn và bắt đầu một ngày mới. Dù tay lấm, người mỏi, nhưng lòng tôi nhẹ nhõm – vì biết rằng, mình đang làm điều tử tế.
Nghề hút hầm cầu không lấp lánh ánh đèn sân khấu, nhưng là nền móng vững chắc cho một thành phố sạch đẹp. Và tôi, một người thợ bình thường, đang góp phần giữ gìn điều đó – từng hầm cầu, từng mét cống, từng nụ cười không mùi.

Trải nghiệm quy trình hút hầm cầu của tôi – Thợ hút hầm cầu chuyên nghiệp
Làm nghề hút hầm cầu hơn 5 năm, tôi đã đi qua đủ mọi kiểu công trình – từ những khu dân cư nhỏ, cho đến khách sạn, nhà hàng, bệnh viện lớn. Mỗi nơi một kiểu, mỗi khách hàng một tình huống. Nhưng quy trình làm việc của tôi thì luôn giữ một nguyên tắc: chuyên nghiệp, sạch sẽ và an toàn.
1. Nhận cuộc gọi – khởi đầu của một “phi vụ”
Công việc thường bắt đầu bằng một cú điện thoại lúc… chẳng ai muốn nghe: nửa đêm, sáng sớm, thậm chí trưa hè oi bức. “Alo, bên anh có hút hầm cầu không? Nhà em trào lên rồi, mùi chịu không nổi!”. Chỉ cần nghe là tôi hiểu: mình phải đến ngay.
Tôi ghi lại địa chỉ, hỏi sơ tình trạng, rồi chất đồ nghề lên xe. Đó là lúc một nhiệm vụ bắt đầu.
2. Đến hiện trường – đánh giá tình hình
Khi tới nơi, việc đầu tiên không phải là xắn tay làm ngay, mà là khảo sát hiện trạng. Tôi cần biết:
- Vị trí nắp hầm cầu ở đâu
- Lần gần nhất hút là khi nào
- Dung tích ước lượng của hầm
- Có sự cố nghẹt hay trào ngược không
- Nếu khách chưa biết nắp hầm ở đâu, tôi sẽ dùng thiết bị dò chuyên dụng hoặc… kinh nghiệm “lão làng” để tìm. Không ít lần tôi phải lật gạch, dời chậu cây, thậm chí nhấc cả lò nướng mới tìm thấy nắp hầm bị chôn dưới nền nhà.
3. Chuẩn bị dụng cụ và phương tiện hút
Xe chuyên dụng sẽ được lùi sát khu vực hầm, cuộn ống hút được trải ra, kết nối cẩn thận. Tôi luôn kiểm tra kỹ các đầu nối, đảm bảo không rò rỉ, tránh gây mất vệ sinh. Ngoài ống hút, tôi còn chuẩn bị:
Găng tay, ủng cao su, đồ bảo hộ
- Đèn pin nội soi
- Thiết bị hút áp lực cao (trường hợp bùn thải quá đặc)
- Thuốc khử mùi và vệ sinh sau hút
4. Tiến hành hút – giai đoạn “nặng mùi” nhất
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, tôi mở nắp hầm. Thú thật, dù đã quen nhưng mùi hôi vẫn luôn là một “cú đấm” đầu tiên khiến ai mới vào nghề cũng choáng.
Tôi cắm ống hút vào đúng vị trí, bật máy. Tiếng máy gầm lên, chất thải được hút lên đều đều, chảy vào bồn chứa. Nếu gặp hầm đầy bùn đặc, tôi sẽ kết hợp bơm nước áp lực để phá vỡ kết cấu và hút hiệu quả hơn.
Toàn bộ quá trình có thể mất từ 20 phút đến 1 giờ tùy quy mô.
5. Dọn dẹp, khử mùi và bàn giao sạch sẽ
Sau khi hút xong, tôi dùng nước sạch rửa lại khu vực quanh nắp hầm, xịt thuốc khử mùi, rồi đậy kín lại. Đặc biệt, tôi luôn dọn sạch rác, đất, bùn vương ra ngoài – không để khách hàng thấy cảnh tượng “kinh dị” sau khi mình rời đi.
Cuối cùng, tôi bàn giao hiện trạng, báo số khối hút thực tế, viết biên nhận và tư vấn lần hút tiếp theo (thường từ 3–5 năm tùy hộ gia đình hoặc cơ sở kinh doanh).
6. Mang chất thải đi xử lý đúng quy định
Nhiều người tưởng hút xong là xong. Nhưng không! Tôi chở chất thải về khu xử lý chất thải sinh hoạt hợp pháp, được thành phố cấp phép. Không có chuyện đổ bậy ra ao hồ, kênh rạch như lời đồn. Làm nghề này đàng hoàng, tôi sống được bằng uy tín.
7. Điều khiến tôi tự hào nhất
Không phải vì thu nhập cao (dù nghề này cũng không tệ), mà vì tôi thấy mình đang làm việc có ích thật sự. Giúp một gia đình thoát khỏi cảnh trào bồn, giúp một quán ăn hoạt động trở lại, giúp một chung cư tránh khủng hoảng mùi hôi – cảm giác ấy chẳng thua gì bác sĩ cứu người.

Những câu chuyện đáng nhớ
Làm nghề hút hầm cầu, ai cũng tưởng ngày qua ngày chỉ đối mặt với chất thải và mùi hôi. Nhưng không, phía sau công việc tưởng chừng chỉ toàn “đen đủi” ấy là cả một “bể chuyện” – dở khóc dở cười có, xúc động có, và cả những ký ức mà tôi chẳng thể nào quên. Dưới đây là một vài câu chuyện thật, không tô vẽ, nhưng đủ khiến tôi nhớ mãi trong suốt hành trình làm nghề.
1. Lần “hút nhầm” két sắt – kỷ niệm nhớ đời
Đó là một buổi hút hầm cho nhà biệt thự trong khu cao cấp. Hầm cầu nằm khá sâu dưới lòng đất, có nhiều ngăn. Khi hút gần xong, máy kêu lạch cạch bất thường rồi dừng hẳn. Tôi mở nắp kiểm tra thì phát hiện… một cái két sắt rỉ sét to tướng bị hút lên nửa chừng!
Chủ nhà nghe tin thì tái mặt, vì… ông nội ngày xưa từng làm nghề buôn vàng, và cái hầm ấy là nơi “giấu của” trước năm 1975. Sau đó họ thuê thợ đập ra thì trong két không còn vàng, nhưng có vài sổ đỏ cũ, tiền Đông Dương và một cuốn nhật ký nhuốm màu thời gian. Tôi vừa bất ngờ, vừa xúc động – đúng kiểu “làm nghề hút mà cũng có lúc khai kho báu!”
2. “Chào anh, em là người yêu cũ của anh đây”
Một lần khác, tôi đến một nhà khách hàng theo địa chỉ gọi dịch vụ hút bể phốt. Người ra mở cửa cho tôi lại là… người yêu cũ thời cấp 3. Cô ấy giờ đã lập gia đình, có hai con, còn tôi thì… đến hút hầm cầu nhà cô ấy.
Ban đầu tôi ngượng vô cùng, nghĩ bụng: “Chắc cô ấy khinh mình lắm.” Nhưng không, cô cười thật tươi, đưa nước và bảo: “Nghề nào cũng đáng quý. Mấy năm trước toilet nhà em nghẹt, gọi hoài không ai dám đến.” Hôm đó, tôi làm việc chăm chút hơn bao giờ hết. Và khi ra về, tôi cảm thấy nhẹ lòng – vì hóa ra, người ta không đánh giá mình chỉ qua công việc.
3. Cứu sống một chú mèo bị kẹt dưới hầm cầu
Một buổi trưa, tôi đang hút hầm trong một con hẻm nhỏ thì nghe tiếng kêu yếu ớt phát ra từ trong lòng hầm. Tưởng ảo giác, nhưng tiếng ấy cứ vang lên mỗi khi máy dừng. Tôi tắt máy, cùng khách lật thêm một nắp phụ thì… phát hiện một chú mèo con ướt sũng, đang mắc kẹt giữa lớp bùn đặc.
Chúng tôi dùng vợt nhẹ nhàng vớt nó lên, rửa sạch, quấn khăn cho khô. Chủ nhà sau đó quyết định giữ lại nuôi. Tôi thì được tặng thêm một bữa cơm trưa nóng hổi và một câu cảm ơn chân thành. Những điều nhỏ như thế thôi, nhưng làm tôi thấy nghề này… ấm lắm!
4. Chuyện cười ra nước mắt: hút nhầm… ổ rắn
Một lần đi công trình ở vùng ven, tôi cùng đồng nghiệp hút một hầm cầu đã lâu không dùng. Vừa mở nắp ra, cả đám giật mình khi thấy… một ổ rắn nước bò lổm ngổm dưới đó! Chúng chui vào qua đường ống thoát, sống nhờ độ ẩm và thức ăn thừa.
Chúng tôi phải tạm ngưng hút, gọi đội cứu hộ động vật đến xử lý. Cả buổi hôm đó ai cũng cẩn thận từng bước. Nhưng cũng vì vụ này mà sau đó tôi luôn mang thêm găng tay chống cắn, dù làm trong nội thành!

Tôi học được gì sau trải nghiệm hút hầm cầu?
Trước khi bước vào nghề, tôi từng nghĩ hút hầm cầu chỉ là công việc “thấp kém”, chẳng có gì để học hỏi. Nhưng sau mỗi lần làm, mỗi ca hút, mỗi cuộc trò chuyện với khách hàng hay đồng nghiệp… tôi lại nhận ra một điều gì đó mới. Đôi khi là kỹ năng, có khi là bài học sống, có lúc lại là một sự thay đổi trong suy nghĩ.
Dưới đây là những điều mà tôi – một thợ hút bể phốt hầm cầu – học được sau hành trình gắn bó với nghề tưởng chừng chẳng ai mơ ước này.
1. Không có nghề nào là “dơ bẩn” nếu mình làm bằng cái tâm
Cái nghề này khiến tay chân tôi lúc nào cũng lấm lem, quần áo không thơm tho như dân văn phòng. Nhưng bù lại, tôi thấy mình giúp ích thật sự. Mỗi lần hút xong một hầm cầu, xử lý xong một vụ tắc nghẽn, trả lại sự sạch sẽ cho khách hàng – tôi thấy nhẹ lòng.
Tôi học được rằng, dù làm nghề gì, miễn là làm đàng hoàng, không lừa lọc, không trốn tránh trách nhiệm, thì đó là nghề đáng trân trọng. Dơ là khi mình sống không sạch, chứ không phải vì công việc có mùi.
2. Học cách kiên nhẫn từ từng mét ống cống
Có những ngày trời nắng 40 độ, tôi phải cúi sát miệng hầm cả tiếng đồng hồ để xử lý nghẹt. Có những đêm mưa gió, đi hút ở vùng ngoại ô, xe ngập bùn đất, không một lời than thở. Tôi học cách chịu đựng, bình tĩnh và xử lý tình huống mà không bỏ cuộc.
Mỗi lần đường ống bị nghẹt cứng, tôi không nóng nảy, mà từ từ dò tìm nguyên nhân, từng bước một – giống như cách giải quyết một vấn đề trong cuộc sống vậy.
3. Trân trọng những điều nhỏ nhặt thường ngày
Chưa từng có ai thấy quý cái bồn cầu đang hoạt động cho đến khi nó… không hoạt động. Tôi từng gặp khách hàng khóc ròng khi nước trào ra khắp nhà, trẻ con không dám vào phòng tắm, người lớn phải đi “nhờ” nhà hàng xóm. Từ đó, tôi bắt đầu biết trân trọng:
- Một phòng vệ sinh sạch sẽ
- Một hệ thống thoát nước vận hành trơn tru
- Một ngày làm việc không gặp sự cố
- Hút hầm cầu dạy tôi biết ơn những điều bình thường tưởng như vô nghĩa.
4. Nghề nào cũng có thể giúp bạn chạm vào trái tim người khác
Tôi từng giúp một bà cụ sống một mình dọn dẹp cả căn nhà tràn nước thải. Tôi từng cứu một chú mèo bị rơi xuống hầm. Tôi từng trò chuyện với những vị khách đang tuyệt vọng vì mùi hôi kéo dài suốt tuần.
Tôi nhận ra, ngay cả trong công việc tưởng như lạnh lùng, mình vẫn có thể trao đi sự tử tế. Không cần làm điều lớn lao, chỉ cần đúng lúc, đúng cách – là đủ khiến ai đó cảm thấy được giúp đỡ, được sẻ chia.
5. Tôi học được cách sống “đứng thẳng” với nghề của mình
Không phải ai cũng hiểu. Nhiều người vẫn cười khi biết tôi làm thợ hút hầm cầu. Nhưng càng làm, tôi càng thấy vững tin. Tôi không ăn cắp, không lừa gạt ai, tôi làm sạch những thứ dơ bẩn nhất để người khác có cuộc sống tốt hơn.
Tôi học cách tự hào về chính mình, dù nghề này không có danh xưng bóng bẩy. Tôi sống tử tế, làm việc chăm chỉ, và có mặt mỗi khi ai đó cần giúp đỡ.
Tôi là thợ hút hầm cầu – người âm thầm giữ cho thành phố sạch sẽ, thơm tho từng ngày. Nếu có một ngày bạn cần đến tôi, đừng ngại, vì tôi sẽ đến và làm việc bằng cả sự chuyên nghiệp và lòng tự trọng của nghề.
Tôi đi hút hầm cầu – tưởng chỉ là một bài viết hài hước, ai ngờ lại là hành trình thay đổi cách nhìn. Liệu bạn có dám thử một lần làm công việc tưởng chừng “dơ bẩn” ấy? Nếu có, đừng quên mang theo lòng kiên nhẫn, một chút dũng cảm và tinh thần khám phá!
TUKA